Mình là dân tỉnh lẻ đến Sài Gòn lập nghiệp. Sài Gòn đã nuôi lớn mình tạm coi như là thành đạt, tạo mọi điều kiện xây dựng đời sống từ vật chất cho đến tinh thần thật là tốt đẹp, cũng chính nhân duyên lành Sài Gòn này mà đưa mình đến với Phật Pháp.
Gần 30 năm qua chưa bao giờ mình thấy thương yêu Sài Gòn như lúc này. Có ốm đau có hoạn nạn mới thấy được, mới trân trọng được, những nghĩa cử cao đẹp ấm áp mà hàng triệu triệu trái tim, hàng triệu tấm lòng trên mọi miền đất nước, và kiều bào ta nước ngoài hướng về Sài Gòn. Cùng chung tay với mục đích mong cho bà con được phần nào ấm no vơi bớt đi nỗi đau mà đại dịch gây ra, mong cho Sài Gòn sớm mau khỏe mạnh.
Cũng chính bởi mục đích chung này, Bếp cơm nhân ái Thiền viện Tuệ Quang đã ra đời. Suốt hơn 2.5 tháng qua, mỗi ngày bếp ăn luôn mang đến hơn 1000 suất cơm canh cho bà con gặp khó khăn trong các đợt giãn cách cũng như các bệnh nhân trong bệnh viện. Những suất cơm thuần chay này là cả tấm lòng từ bi yêu thương của quí Thầy, cùng phật tử phát tâm làm không hề biết mệt mỏi, thức dậy từ 2h30 sáng cho đến 9.10 giờ tối. Thiền viện cũng thường xuyên trao tặng những phần quà, nhu yếu phẩm đến với bà con như gạo, mì, muối rau củ quả.
Hôm nay nhân buổi sơ kết bếp ăn, con thật xúc động có đôi lời cảm tưởng về Thầy trụ trì cũng như quí Thầy, cùng quí phật tử chung tay lo việc thiện nguyện này. Cũng như Thầy vừa nói lấy việc tu làm chính, việc thiện nguyện là tùy duyên, nhưng đứng trước hoàn cảnh dịch bệnh của Sài Gòn này, Thầy không quản ngại khó khăn gian khổ bốc vác từng bao gạo, bao muối cũng như rau củ quả. Mỗi khi có xe hàng về, có đêm 11, 12 giờ khuya, có hôm trời mưa gió bão bùng cả 10 tấn hàng về, Thầy vẫn miệt mài cùng chúng con, chăm lo cho bà con thân thương của mình; rồi hàng ngày con thấy một mình Thầy, mặc bộ đồ bảo hộ bốc từng phần quà lên xe chở đi đến những nơi bà con cần! Những nơi Thầy đi là những nơi rất nguy hiểm, dễ bị lây nhiễm; còn tụi con được Thầy ưu ái cho ở trong môi trường khép kín, chung quanh khu vực bếp ăn.
Nghĩ đến việc Thầy làm, làm cho con chạnh lòng bởi tấm lòng từ bi bao la của Thầy. Thầy dạy cố gắng làm nhưng phải tùy duyên, làm phải vui, phải chánh niệm, làm không thấy mình làm, làm không vì danh vì lợi cho mình. Có đài truyền xin làm buổi phỏng vấn nhưng Thầy cũng từ chối, đấy là đức khiêm cung của Thầy. Thầy dạy mọi việc đều có nhân quả, còn phụng sự được, còn làm được thì cứ làm hết mình không phải lo, như câu chăm ngôn của Thầy” Chậm nhẹ mỉm cười”.
Còn quí Thầy trong bếp ăn thật là quá cảm phục, Có Thầy mới 20, 22 tuổi đời mà dậy lúc hơn 2 giờ sáng vô gạo nấu cơm, vì mỗi ngày phải nấu 2 suất mới kịp giờ cho bà con đến nhận. Tuổi đôi mươi ở ngoài đời là tuổi ăn tuổi lớn, Cha Mẹ còn phải lo, mà ở đây Thầy lo chu toàn tất cả mọi mặt bếp núc, từ các khâu cơm canh rau củ quả phân chia sao cho hợp lý, vừa đủ không dư không thiếu cho số lượng cơm hàng ngày. Thầy luôn vui vẻ hòa đồng, điềm đạm ở tuổi đôi mươi của một vị tu sĩ ít có .
Còn các huynh đệ tỉ muội cũng làm nhiệt tâm không quản ngại việc gì, bởi ai ai cũng cùng chung ý nghĩ, vì bà con thân yêu của mình đang gặp bệnh nên luôn hoan hỷ mà làm, thật là trân trọng biết bao tình cảm đáng quí này. Có huynh đệ có khi phải vào kho lạnh hàng giờ để lấy thực phẩm ra sơ chế thức ăn, có huynh đệ đứng bếp liên tục coi chiên xào, nấu nướng, thái từng cọng rau, từng củ quả … biết bao nhiêu công đoạn. Như mình được phân khâu vào cơm, mình luôn hướng tâm lành nguyện mỗi hộp cơm đến với bà con nhận được, đều được ấm no sung mãn, bệnh tật được tiêu trừ.
Trong không gian làm việc thiện nguyện thật là ý nghĩa, thật là ấm áp tình Thầy trò. Trải qua thời gian hàng tháng trời biết bao nhiêu kỉ niệm đẹp, biết bao nhiêu cảm xúc khó phai đọng lại trong mỗi người, bình an trong tâm hồn. Đấy là âm đức, là phước đức, là tư lương, là hành trang tiếp nối trên con đường trở về với bản tâm thanh tịnh.
Được sống trong môi trường có Phật pháp, hướng tâm đến tha nhân, Con thiết nghĩ âu cũng là nhân duyên, Bồ đề quyến thuộc nhiều đời tình Thầy trò, tình huynh đệ, tình linh sơn pháp lữ …
Hôm nay là ngày 15/09 hết đợt giãn cách thứ mấy…. nhưng sau ngày này Sài Gòn vẫn tiếp tục giãn cách nhưng với tâm nguyện của Thầy, bếp cơm nhân ái vẫn đồng hành, vẫn hoạt động đến khi Sài Gòn bớt dịch hết giãn cách, bà con trở lại cuộc sống bình thường mới ngưng.
Con thành tâm tri ân cảm niệm ơn đức quí Thầy, đã tạo điều kiện đồng hành cùng chúng con gieo duyên lành đến tha nhân, nguyện Tam Bảo luôn gia hộ cho quí Thầy tứ đại an hòa trị tuệ sáng suốt, Phật sự viên thành, dìu dắt chúng con trên bước đường tu nhân học Phật; và cám ơn đến phật tử, mạnh thường quân tất cả mọi miền trong cũng như ngoài nước đã và đang chung tay góp tịnh tài, tịnh vật, sức lực cho bếp ăn nhân ái tạm coi như thành tựu viên mãn. Nguyện mười phương Chư Phật gia hộ cho quí vị cùng gia đình pháp quyến luôn được bình an, yên vui, hạnh phúc, mọi việc trong cuộc sống đều được tốt lành như sở nguyện, đời đời Phước báu trang nghiêm, tinh tấn thăng hoa mãi trên con đường tu nhân học Phật của chính mình!
Chánh Hùng Lực